Thứ Tư, 14 tháng 9, 2016

Là em

Thân tặng chị Dung!!! Hãy cùng nhau thêm những ngày thanh xuân tươi đẹp nhé!!!

Chào em, chào buổi sớm, nắng vàng ươm
Chào mây trắng, giữa bầu trời xanh thẳm
Chào cơn gió khẽ đưa hương nồng đậm
Chào cánh đồng vươn rộng chốn xa xăm.
Ừm,....
Này em!
Em nghe thấy gì không?
Tiếng nhựa sống đang vươn mình chuyển động
Tiếng thì thầm của thời gian dài rộng
Tiếng thiên nhiên trò chuyện với mênh mông.
Nào nhìn xem, em có thấy gì không?
Là chim trời chẳng ngại ngần sải cánh
Là nắng vàng đang nô đùa đỏng đảnh!
Là nụ hoa khúc khích giữa trong xanh.
Và rồi,
Em đã thấy em chăng?
Em tự do, em của vùng trời hoa mộng
Em của ước mơ,
Và,
Em của những ngóng trông
Nghe đi nào,....
Em nghe thấy rồi chăng?
Tiếng tim em bừng lên trong ngực trái
Từng nhịp kêu gào nó thổn thức ước ao?
Hãy cảm nhận đi em
Liệu rằng có phải?
Em đang hạnh phúc vì chính mình sống lại?
Tim đập cuộn trào mãnh liệt bởi khát khao???

2 nhận xét:

  1. Trước tiên cảm ơn em đã nào, nhưng thức khuya quá đấy, không tốt đâu
    Đọc bài thơ này chợt nhớ về cánh đồng gần nhà chị mùa hè, đợt đó đang trong mùa gặt, nắng gió, mây trắng, trời xanh trong vắt, mùi lúa chín, mùi rơm rạ, đàn chim én chao lượn nhặt sâu, cả những buổi chiều chạy thả diều trên cánh đồng. Là nắng, là gió, là tự do, là chân trần dẫm trên nền cỏ, là 1 buổi chiều chị lưng tựa vào 1 bó lúa lớn và ngủ dưới cái nắng chiều, một mình nằm giữa cánh đồng, không gì yên bình hơn, không gì tự tại hơn...đó là những ngày của 8 năm về trước...haha

    Trả lờiXóa
  2. Thời gian trôi qua càng lâu thì khi hoài niệm về quá khứ nó càng đẹp. Đôi lúc bước trên đường đời chợt nhận ra mình đã đi xa quá, vô tình quên lãng rất nhiều thứ bản thân vốn khát khao. Tự do và bình yên! Khi nào mệt mỏi nhắm mắt lại và hồi tưởng. À! Hóa ra tuổi thơ ta cũng từng bình yên như thế!

    Trả lờiXóa