Thứ Tư, 20 tháng 4, 2016

Thất Tình Ngày Thứ Nhất

Vật vờ men rượu, đêm hết đêm
Hỡi người hờ hững, hỡi môi mềm
Xa xăm chia cách, đừng trông đợi
Tay nắm bàn tay, thôi buông lơi.

Khói thuốc vờn quanh, ta đôi nơi
Dòng lệ chợt tuông, chẳng nên lời
Nực cười cay đắng, cười cay đắng
Thu mình hiu quạnh, giữa đêm trăng.

Thế là hết thật, hết thật chăng?
Ta đây còn ngỡ, sẽ vĩnh hằng
Chợt cười mình ngốc,
À! Quá ngốc!
Vốn là yêu vội, sẽ qua nhanh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét