Thứ Ba, 19 tháng 4, 2016

Quên

Bóng ngã chiều tà thấy bâng khuâng
Chân ai lạc bước cứ xa dần
Đời người đau đớn là mộng ảo
Chấp niệm làm chi để hư hao


Em nhớ ngày em thấy xuyến xao
Yêu thương da diết mãi dâng trào
Để giờ quá khứ thành mộng cảnh
Yêu nhiều quên vội cũng qua nhanh


Và nếu giờ đây gặp lại anh
Em sẽ cười cho trời đông bớt lạnh
Cho ngày xưa, ngủ vùi vào quên lãng
Cho lòng em, chẳng còn thấy mỏng manh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét