Thứ Hai, 29 tháng 4, 2013

Mưa đợi chờ hỏi gió có về không???

Mưa đợi chờ, hỏi gió có về không
Để rồi nắng gắt,
lệ mưa nồng
Gió tìm mây, chỉ mình mưa mòn mỏi
Suốt đêm ngày mong ngóng buổi chiều đông???

Mưa đợi chờ, hỏi gió có về không
Để giọt mưa, rơi đắng cả cõi lòng
Bao giờ xa cách buồn như thế
Mưa mãi chờ, hỏi gió có về không???

Đừng hỏi mưa có bao giờ chờ đợi


Đừng hỏi mưa có bao giờ chờ đợi
Gió thổi về cảnh cũ có còn không?
Bao mùa xuân, sang hạ lại đến đông
Đến sao rơi, vật đổi huống chi lòng
Thời gian trôi, hoa tàn phai bao bận
Gió lại về, có thật để chờ mong.
Đừng hỏi mưa có mãi đợi chờ không?
Sông kia cạn, núi đã mòn ảm đạm
Có điều gì mãi mãi để mà trông?
Nếu chẳng tin, gió thử hỏi dòng song
Trong vũ trụ thế nào là chờ đợi
Nước đi rồi, từng trong đời ngoảnh lại
Chỉ nhìn thôi, và thoáng nhớ về ai?
Nên gió à!
Cho hỏi gió, 1 điều này gió nhé
Bao lâu rồi từ thuở ấy cách xa
Ngàn lời hứa cũng đều là cát bụi
Thoảng bay vào làm sầu mắt đầy vơi
Nên gió nhé!
Đừng hỏi mưa có bao giờ chờ đợi!
Gió ra đi chẳng ngoảnh lại bao giờ
Làm sao biết mưa chưa hề từ bỏ
Hỏi làm gì, cho mưa mãi bơ vơ!!!!

Thứ Năm, 18 tháng 4, 2013

Lời cuối cùng của một chú chó

     

Nhớ


Một năm rồi cho những ký ức trôi xa! Một năm đủ để làm tan vỡ một mối quan hệ nào đó! Con người thật yếu đuối, thật mỏng manh! 
Tại sao lại đem những trái tim đến gần nhau hơn để rồi sớm vội xa lìa! Có trải qua nổi đau người ta mới cảm nhận hết được giá trị của hạnh phúc! Và, những khi ấy hạnh phúc đã không còn tồn tại...
Mùa mưa lại đến, giot mưa vẫn rơi!!!
Trên con đường cũ vẫn một mình sải bước. Lạnh quá! Cái thoáng lạnh của giọt nước làm cho đầu óc con người bỗng dưng tỉnh táo! Hàng loạt ký ức bỗng cùng đổ về, nó chạy dài trong trí não! Bỗng thấy lòng bâng khuâng quá! 
Trái tim tưởng chừng như đã lạnh buốt từ lâu bỗng vùng dậy với nỗi lòng thổn thức!
Em nhớ anh! 
Một nỗi nhớ âm thầm không thể nói bằng lời! Ai đó đang ở nơi nào nhỉ? Có biết rằng có một trái tim đang hướng về mình?!!
Mỉm cười để xua đi cảm xúc rồi bời! Liệu có ai tin rằng chỉ cần được nhìn thấy người mình yêu hạnh phúc thì chính ta cũng sẽ hạnh phúc hay không?!! Hay đó chỉ là những lời do trái tim con người thêu dệt! Liệu trái tim này còn thuộc về trái tim kia bao lâu nữa khi nó chỉ âm thầm dõi bước phía sau?!!


Mưa

Sắp tết rồi sao lại không thấy những cơn mưa phùn phơ phất nhỉ? 
Mưa!
Mỗi lần nhắc đến mưa là không hiểu sao lòng cứ thấy bồi hồi! Mưa có cái ma lực gì kỳ lạ lắm! Nó chiếm cả tâm hồn với những nỗi niềm xao xuyến!
Còn nhớ những cơn mưa phùn nhẹ nhàng làm thấm đẫm áo ai! Có cái gì đó lành lạnh! Một cảm giác nhuốm đầy hơi hám của mùa xuân! Ôi sao đẹp quá! Từng giọt! Từng giọt!
Trong lành quá! Giọt mưa đọng trên cánh hoa trước nhà trong suốt mát lành!
Mưa đẹp quá! Đẹp như tâm hồn người con gái đang yêu! Dịu dàng e ấp! Từng giọt mưa trong suốt vươn mình tìm về mặt đất... rồi vỡ tan... hòa vào dòng nước trôi lặng lẽ!
Nhìn mưa! Lại nhớ đến những cơn mưa ở Sài gòn! Không ngọt ngào! Không lãng mạn!
Mưa Sài Gòn! Lạnh lẽo! Vô tình! Những hạt mưa cứ vô hồn rơi lả chã, nó ào ạt xô từng kẻ lá,... lạnh lùng,...hờ hững...!
Sài Gòn với những chiều mưa! Buồn là thế! Sao mà lòng cứ mãi lưu luyến, cứ mãi vấn vương! Có phải chăng đó chính là kỷ niệm? Có lẽ từ rất lâu rồi tôi đã trót yêu những cơn mưa vô tình ấy! Yêu cả sự lạnh lùng u uất ấy!
Trong tiếng thở dài man mác đó! Một bàn tay xiết chặt 1 bàn tay! Một trái tim nồng kề bên 1 trái tim lạnh lẽo! 2 con người bước bên nhau mặc kệ những giọt mưa rơi dài rồi vỡ vụn!Người ta yêu nhau làm ấm cả cơn mưa! Đâu phải vì mưa buồn mà lòng người sầu não!có chăng chỉ ở lòng người...
Lại nhớ những khi ngồi ngắm cơn mưa ấy! Từng giọt! Từng giọt! Cái cảm giác mưa tạt vào người lạnh buốt! Hình như đã từng có người cùng ngồi ngắm mưa như thế! Cùng cảm nhận cảm giác lắng đọng trong hơi thở buồn dìu dặt ấy! Không biết rằng ai đó có còn nhớ cảm giác đó không? Có còn nhớ những cơn mưa Sài Gòn buồn da diết?!!!
Mưa!!!
Vẫn là những giọt nước long lanh thuần khiết! Sao lại khác nhiều đến thế???
Mưa!!!
Sao lại gieo vào lòng ai đó tình yêu da diết đến thế???
Khẽ chớp mắt cho vơi bớt nỗi bồi hồi! Mùa xuân đã đến mang vào lòng người bao nỗi niềm tươi mới! Có mấy ai còn nhớ đến những cơn mưa buồn không nhỉ? Hay để mưa lạnh lùng chờ đợi ngóng trông?!!
Mưa!!!
Những giọt mưa chan chứa bao nhiêu kỷ niệm ngọt ngào! Sẽ còn có những ai ngồi ngắm mưa buồn rơi từng giọt?!!

Bởi thế mới nói! Mưa ẩn chứa ma lực kỳ lạ làm sao! Làm cho người yêu nó phải bồi hồi bao cảm xúc!
Tất cả sẽ là kỷ niệm! Và sẽ có những người khác yêu mưa! Sẽ có người khác ngồi nhìn từng giọt mưa rơi lả tả rồi vỡ tan thanh từng mảnh vụn! Cũng giống như những cơn mưa mùa xuân lùi dần cho những cơn mưa rào bất chợt ập đến mà thôi.......