Chương 6: Tao Ngộ Cuồng Hiệp
Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014
Ngạo Khúc Giang Hồ
LỜI TỰA
Khói lửa mịt mù!
Giang hồ ân oán!
Là nhân tình hay tất cả chỉ là 1
âm mưu?
Vì sao con người luôn cam chịu bị cuốn vào dòng xoáy đoạt
tranh phù phiếm?
Đã từng có 1 vị anh hùng.
Đã từng có người cất vang tiếng hát giữa bầu trời mưu toan
đen tối!
Hạ Cuối
Xin tặng người chỉ 1 bài thơ cuối
Ghi 1 thời thơ trẻ đắm yêu thương
Chiều hoa rơi vàng rụng khắp nẻo đường
Ai đứng đấy vẫn gần đâu xa lắm
Trong đôi mắt sâu đong đầy thăm thẳm
Hạt mưa phùn đầu hạ thoáng mông lung
Tôi trở về nơi ấy vẫn thủy chung
Hoa rơi rụng có lá vàng không đổi
Chỉ tiếc lòng đã đâu còn trông đợi
Mưa đi rồi mong ngóng cũng thế thôi!!!
Ghi 1 thời thơ trẻ đắm yêu thương
Chiều hoa rơi vàng rụng khắp nẻo đường
Ai đứng đấy vẫn gần đâu xa lắm
Trong đôi mắt sâu đong đầy thăm thẳm
Hạt mưa phùn đầu hạ thoáng mông lung
Tôi trở về nơi ấy vẫn thủy chung
Hoa rơi rụng có lá vàng không đổi
Chỉ tiếc lòng đã đâu còn trông đợi
Mưa đi rồi mong ngóng cũng thế thôi!!!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)