Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

[NKGH] Chương 2

Chương 2: Phi Kiếm Sơn Trang









Diệp Chấn ăn vạ theo Lãnh Thiên Triều vào Phi Kiếm Sơn Trang đã 3 ngày, buổi sáng đã thấy hắn tay ôm vò rượu loạng choạng vừa đi vừa hát, đến giờ cơm là nhào vào ăn như hổ đói.


Lãnh Thiên Triều tuy trời sinh nho nhã, nhưng dẫn theo 1 tên ăn vạ làm mất mặt sư môn như thế cũng không tránh khỏi khí huyết dâng trào. Lại 1 buổi sáng Diệp Chấn vừa đi vừa hát náo động cả sơn trang, hắn không nói không rằng tóm lấy cổ áo quẳng vaò phòng sau đó điểm huyệt, ném lên giường.


Lãnh Thiên Triều thở dài:


- Ta biết làm như thế là có lỗi với ngươi, nhưng ngươi cứ gây náo loạn, khi trở về sẽ không thể giao phó với sư phụ. Bây giờ tạm thời ủy khuất ngươi, mỗi ngày đến giờ cơm ta sẽ giải huyệt cho ngươi, cho ngươi 1 canh giờ thoải mái đi lại dưới sự giám sát của ta, tối ta sẽ điểm huyệt ngủ giúp ngươi ngủ ngon. Đợi xong việc ở đây ta đảm bảo sẽ đối ngươi tạ lỗi.


Nói rồi thở dài xoay lưng bước khỏi cửa. Diệp Chấn nằm trên giường trợn tròn mắt không ngừng "a a a" cũng không khiến Lãnh Thiên Triều quay lại. Hắn đành trưng bộ mặt ủy khuất trợn mắt trừng trừng.


Phi Kiếm Sơn Trang từ khi không bị Diệp Chấn náo loạn đã quay về dáng vẻ uy nghiêm vốn có. Nói đến Phi Kiếm Sơn Trang, người giang hồ không ai không biết, đã 4 đời trang chủ của Sơn Trang đều là Võ Lâm Minh Chủ, lần này Đại Hội Võ Lâm cũng là tổ chức tại nơi đây, giang hồ nhân sĩ cùng nhau tụ hội, liệu rằng chức Võ Lâm Minh Chủ có rơi vào Phi Kiếm Sơn Trang lần thứ 5 hay không?

Màn đêm buông xuống, Diệp Chấn như cũ bị điểm huyệt ngủ nằm ngái ngon lành. Một làn khói mờ kèm theo mùi hương thoang thoảng dần lan tỏa khắp ngỏ ngách Sơn Trang, liền theo đó là mười mấy hắc y nhân không tiếng động dùng khinh công bay vào, hướng về phía đình viện dành riêng cho các cao thủ dự Đại Hội Võ Lâm.

Phi Kiếm Sơn Trang cao thủ trùng trùng, nhưng hôm nay lại vô cùng tĩnh lặng, hắc y nhân đi vào như trong chốn không người.


Diệp Chấn nhẹ nhàng mở mắt, đôi con ngươi lóe lên tia sáng thật không giống người vừa mới ngủ say. Hắn vươn vai, từ từ ngồi dậy, tiếp đó mũi chân điểm nhẹ, người đã không còn nhìn thấy bóng dáng.


Lại nói đến các vị hắc y nhân rãnh rỗi ghé thăm đang không ngừng lướt vào đình viện thì bỗng 1 cơn gió nhẹ thoảng qua, cả người bất động. Chết tiệt, bị điểm huyệt rồi! Tiếp đó là tiếng của kẻ nào đó không ngừng hét lớn:


- Cứu mạng a! Thích khách a! Cứu mạng aaaaaaaa‼‼‼‼‼‼‼!


Từ các ngỏ ngách của Sơn Trang không ngừng có tiếng người đuổi đến, chỉ thấy 1 đám hắc y nhân đang đứng bất động vô cùng ủy khuất, lại không thấy bất kỳ ai khác xuất hiện ở đây. Mặc kệ đi, bắt được thích khách là tốt rồi.


Thế là các bạn nhỏ thích khách ủy ủy khuất khuất bị bắt đi mà không biết bị kẻ nào hãm hại. Thiên a! Thời đại này làm thích khách cũng không phải nghề tốt gì a‼!


Diệp Chấn sau khi lướt 1 vòng qua đám thích khách thì nhàn nhã bước về phòng ngủ, chỉ là trong tích tắc cảm thấy không đúng liền phi thân lên nóc nhà, chân vừa chạm đã có ám khí ném thẳng vào mặt, tay trái nhẹ nâng, món ám khí to đùng yên vị trong tay hắn. 

Diệp Chấn nhìn cũng không nhìn giơ tay trái lên tu vào trong miệng rồi nằm vật ra trên nóc nhà miệng cười hề hề không ngớt:


- Hảo tửu! Hảo Tửu a!


Lam Vân Quân chân mày giật giật không nhịn được giơ chân đạp vào mặt Diệp Chấn:


- Tiếu Chấn Chấn càng ngày càng không ngoan a, lần nào cũng là ta mua rượu cho ngươi uống!


Giọng điệu nghiến răng nghiến lợi.


Diệp Chấn sau khi uống hết bình rượu tiện tay quăng trả vào mặt Lam Vân Quân:


- Tên sâu rượu nhà ngươi đã đến từ sớm mà còn nằm đây uống rượu, hại ta phải chạy 1 vòng, bây giờ lại càng thèm rượu, ngươi phải chịu trách nhiệm nửa đời của ta a!


Lam Vân Quân lại không cho là đúng:


- Chuyện này thì liên quan gì đến ta? Ta hôm nay chỉ là cảm thấy trăng ở nơi này rất đẹp, thích hợp uống rượu a! Nên tiểu Chấn Chấn à, đi trộm vài bình rượu ngon về đây, cho tiểu Vân Vân ngắm trăng nào‼! hắc hắc hắc‼!


Nói rồi chớp chớp cặp mắt hoa đào liếc về Diệp Chấn làm hắn rùng mình một cái, nhưng sau đó quay đi mặc kệ, miệng lại mắng:


- Con sâu rượu hỗn đảng nhà ngươi càng lúc càng ghê tởm aaa...


Lam Vân Quân cũng k để ý Diệp Chấn mà hắc hắc cười đắc ý rồi ném sang 1 bình rượu k biết lấy ra từ chỗ nào.


2 thân ảnh màu trắng nằm vật trên nóc Phi Kiếm Sơn Trang mà thưởng rượu ngắm trăng. (Diệp Chấn đang mặc áo ngủ màu trắng >_<)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét